Roman Abramovich
Tháng 4/2003: Bất ngờ yêu bóng đá
Tin tức chính của ngày hôm đó là
David Beckham và Ronaldo, những người đã ghi 5 bàn giúp Real Madrid đánh
bại dễ dàng Manchester United ở Champions League, nhưng các tin đồn về
một tỉ phú giấu tên người Nga sắp sửa mua lại Chelsea cũng gây được
nhiều chú ý. Một cuộc gặp đã được thu xếp chóng vánh ở Stamford Bridge
giữa Abramovich và giám đốc điều hành Chelsea khi đó Trevor Birch. “Tôi
không tin nổi đó là sự thật”, Birch sau này nhớ lại.
Abramovich không phải thảo luận
nhiều về tiền và giá cả, cuộc gặp chỉ mất có 20 phút. Birch liên lạc với
chủ Chelsea khi đó Ken Bates và một thỏa thuận 140 triệu bảng nhanh
chóng được dàn xếp. 2 tháng tiếp theo, Abramovich bỏ ra 100 triệu bảng
cho các cầu thủ mới. 2 năm sau, John Terry lần đâu giơ cao chức vô địch
Premier League và giải đấu cũng thay đổi hoàn toàn kể từ đó.
Tháng 1/2005: Vụ Ashley Cole
Đầu tiên là giám đốc điều hành M.U
Peter Kenyon bị lôi kéo khỏi Old Trafford để tới Chelsea. Thậm chí có
tin là Abramovich tìm cách mua đứt Cagliairi, CLB Ý mà Gianfranco Zola
đã hứa sẽ gia nhập, trong nỗ lực giữ tiền đạo biểu tượng này ở lại
Stamford Bridge. Ông cũng đưa ra đề nghị kỷ lục 50 triệu bảng cho
Thierry Henry của Arsenal và phạm sai lầm trị giá 30 triệu bảng khi đưa
về Andrei Shevchenko.
Nhưng vụ khiến Chelsea hao tâm tổn
trí nhất là khi họ tìm cách lôi kéo bất hợp pháp hậu vệ trái của
Arsenal Ashley Cole. HLV Jose Mourinho đã gặp cầu thủ này tại một nhà
hàng ở London trước khi Chelsea chính thức đặt vấn đề với Arsenal. HLV
Arsene Wenger sau đó đã có cáo buộc nổi tiếng nói Chelsea dưới thời
Abramovich sử dụng “doping tài chính”. Nhưng dù Wenger có nói gì,
Abramovich vẫn có được điều ông muốn: Cole khoác áo Chelsea và đội bóng
của ông giành thêm 8 danh hiệu lớn nữa (trong khi Arsenal trắng tay từ
đó đến nay).
Tháng 7/2007: Sân tập mới
Trong danh sách các CLB lớn mạnh
nhất về tài chính mới đây của Deloitte, Chelsea xếp thứ 5, trên các đội
như Arsenal, AC Milan, Liverpool và Juventus. Abramovich không chỉ đầu
tư mạnh tay cho cầu thủ, mà xây hẳn một sân tập mới hoành tráng cho
Chelsea, chuyển họ từ Harlington tới Cobham, sân tập mở cửa chính thức
năm 2007. Nhưng có chút nuối tiếc là sự đầu tư của Abramovich cho đội
trẻ lại không được như thế.
Tháng 9/2007: Bổ nhiệm Avram Grant
Quyết định sa thải Mourinho thể
hiện quyền lực của Abramovich ở Stamford Bridge, còn quyết định bổ nhiệm
Grant cho thấy quyền lực tuyệt đối của ông. Trong khi cũng có những cố
vấn giàu kinh nghiệm ở Chelsea, bao gồm chủ tịch Bruce Buck hay các giám
đốc Eugene Tenenbaum và Marina Granovskaia, những người khác cũng đã
chen chân được vào vòng ảnh hưởng quyền lực xung quanh Abramovich, mà
Grant là người thành công nhất, khi ông từ chỗ là bạn tốt của ông chủ
nhảy một mạch lên làm HLV trưởng CLB. Chiến lược gia người Israel cũng
đưa được Chelsea vào chung kết Champions League, nhưng ông khởi đầu cho
một vòng xoáy nhấn chìm hàng loạt HLV tên tuổi dưới thời
Abramovich-hậu-Mourinho, bao gồm Luiz-Felipe Scolari, Carlo Ancelotti,
Andre Villas-Boas, Roberto Di Matteo và cuối cùng là Rafael Benitez.
Tháng 5/2012: Bài phát biểu ở Munich
Chỉ vài phút sau khi Chelsea vô
địch Champions League năm ngoái, những người làm việc cho Abramovich đã
phải ngay lập tức hướng tới tương lai. “Roman chỉ nói cảm ơn rất hạn chế
trong phòng thay đồ”, Buck kể. Thông qua người phiên dịch là Tenenbaum,
Abramovich kêu gọi đội bóng bình tĩnh và nói về nỗ lực tập thể đưa tới
chiến thắng. “Chúng ta đã chiến thắng, nhưng mới chỉ là bắt đầu”, ông
nói.
Tháng 1/2013: Bị Pep từ chối, theo đuổi lại Jose
Di Matteo bị sa thải chỉ 6 tháng
sau chức vô địch Champions League, Benitez được bổ nhiệm tạm quyền,
hướng tới một người chính thức vào cuối mùa giải. Nhưng mức lương bao
nhiêu cũng không thể khiến Pep Guardiola động lòng khi ông đã đồng ý dẫn
dắt Bayern Munich. Thế là Abramovich quay lại với người cũ Mourinho,
đnag trục trặc ở Real Madrid.
(Theo Bongdaplus)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét